(ảnh từ nhà THUY DU)
Anh có những khoảng trắng không tên
Trong giấc mơ đêm bỗng giật mình mê thức
Trước bốn bức tường lòng hỏi lòng ngờ vực
Có lẽ nào hai đứa lại xa nhau...???
Anh ngỡ ngàng nhận lại chỉ nỗi đau
Trong đêm trắng tim hằn đau vết nhức
Trăng ngủ rồi khoảng trời đen như mực
Rượu ngàn ly, say một nửa.... riêng mình!!!
Phố vào mùa con phố cứ lặng thinh
Đông se sắt rơi trên từng phiến lá
Gió miên du qua những miền đất lạ
Như bóng người vĩnh cách một trời đau
Chẳng biết bao giờ ta hội ngộ cùng nhau ???
Cho anh vẽ nốt những sắc màu loang dở
Trên bức tranh tình thẫm một trời thương nhớ
Có chú bướm vàng chao cánh ngả nghiêng bay
Nguyễn đăng Thành
Chút cảm xúc khi đọc "Khoảng trắng" của THUY DU.
Chiều này khi vào blog, em ấm lòng khi nhận dc những lời bình của anh cùng bài thơ thật hay mà anh đã sáng tác. Em rất cảm phục cách mà anh có thể xuất ý thành thơ nhanh và hay đến vậy, ko phải ai cũng có thể làm dc như anh. Em cảm ơn anh và chúc anh thường an.
Trả lờiXóaAnh không cố để làm bài này trong một khoảng khắc nào đó ...cảm xúc là một phạm trù rất riêng. Khi ta đọc và đồng cảm, những gì chạm đến "ngưỡng " thì nó sẽ rất tự nhiên như một dòng chảy nhỏ sẽ lan tỏa và thấm vào tâm hồn em ah.Anh rất vui vì trong số ít người anh tìm thấy những nét chung thế này. Ngôi nhà này,style này sẽ không vì thế mà lạnh lẽo khi có những ngườ bạn như em.
XóaTo da duoc doc bai nay ben nha ThuyDu. Bai viet rat hay va cam xuc thi theo nguon mach thu cam xuc cua Thuy Du.
Trả lờiXóa2 nguoi lam to rat kham phuc.
Cảm ơn bạn nhiều lắm chỉ là cảm xúc vay mượn viết ra thôi..mình cũng có những trăn trở gần như thế vì vậy có chút gì đó tương đồng..còn về câu chữ mà TD diễn đạt nó cực lạ và rất "cổ kính" , mình phải học hỏi nhiều.
Xóa