Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Mùa đông


 Người bỏ tôi đi giấu mùa Thu mất biệt
Sót chút lá vàng run rẩy, đã nhàu phai
Phố chìm sâu trong một giấc ngủ dài
Đôi Sẻ Nâu rúc mình trên … mái ngói

Đông đã về, giận gì sao chẳng nói
Cho nắng ngập ngừng lưu luyến chân đi
Hạnh phúc ơi... ta chẳng biết nói gì
Người bỏ tôi, biết lấy gì …thắp lửa

Chút heo may cũng về theo ngang cửa
Để đôi chim trong gió đã… lạc bầy
Chiếc lá vàng theo ngọn gió xa cây
Thêm hun hút nỗi buồn sau… mắt Nắng

Nguyen Đang Thanh

Nếu Thu chết


Em ngược dòng xe ồn ào vội vã
Để đi về mặc cả với mùa Đông
Thắp lửa tim nhưng chẳng thể ấm nồng
Bên khung cửa ngoài kia cây… trút lá

Thu bỏ em không một lời từ tạ
Xa ngút ngàn theo đôi cánh thiên di
Con Én chao nghiêng lạc mất tuổi xuân thì
Bay chấp chới trong trời Thu… sót nắng

Phố vào Đông, đôi hàng cây chết lặng
Bức tường xưa, rêu đã ố hoen vàng
Nếu một ngày em cất bước sang ngang
Anh hãy nhớ để tang nàngThu nhé !!!


Nguyen Đăng Thanh