Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Mùa đông


 Người bỏ tôi đi giấu mùa Thu mất biệt
Sót chút lá vàng run rẩy, đã nhàu phai
Phố chìm sâu trong một giấc ngủ dài
Đôi Sẻ Nâu rúc mình trên … mái ngói

Đông đã về, giận gì sao chẳng nói
Cho nắng ngập ngừng lưu luyến chân đi
Hạnh phúc ơi... ta chẳng biết nói gì
Người bỏ tôi, biết lấy gì …thắp lửa

Chút heo may cũng về theo ngang cửa
Để đôi chim trong gió đã… lạc bầy
Chiếc lá vàng theo ngọn gió xa cây
Thêm hun hút nỗi buồn sau… mắt Nắng

Nguyen Đang Thanh

Nếu Thu chết


Em ngược dòng xe ồn ào vội vã
Để đi về mặc cả với mùa Đông
Thắp lửa tim nhưng chẳng thể ấm nồng
Bên khung cửa ngoài kia cây… trút lá

Thu bỏ em không một lời từ tạ
Xa ngút ngàn theo đôi cánh thiên di
Con Én chao nghiêng lạc mất tuổi xuân thì
Bay chấp chới trong trời Thu… sót nắng

Phố vào Đông, đôi hàng cây chết lặng
Bức tường xưa, rêu đã ố hoen vàng
Nếu một ngày em cất bước sang ngang
Anh hãy nhớ để tang nàngThu nhé !!!


Nguyen Đăng Thanh 

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Hai lối rẽ..



Anh đi rồi, đời cũng chênh vênh
Ngày nắng ngày mưa giờ còn lại
....mình em đơn độc
Tình yêu mong manh ngọt ngào thoáng chốc
Em tìm mình trong đáy cốc nâu đen.

Em vẫy vùng giữa chốn lạ quen
Gạt hết những hờn ghen , nhỏ nhen và lòng người đố kỵ
Tình yêu là gì ....
ai tìm ra chân lý???
Giọt buồn, nâu rơi... như nước mắt biển đời

Anh đã đi!!!
xa cách một khoảng trời
Ừ, em bỗng thành cô bé
choàng áo hồn nhiên tựa mình trong đêm lẻ
Biết về đâu khi đường tình
hai lối rẽ
Một ...không anh
Một,
.... riêng em gió thốc tứ bề!!!



Nguyen Dang Thanh

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Nhặt tìm dư hương cũ

Anh trở về, con phố núi mờ sương
Nhạt nắng chiều,sót tà dương Thu cuối
Bạc áo phong sương một đời rong ruổi
Nhặt nhạnh gì trong… hoang phế dư hương?

Anh trở về, lạc cả một con đường
Chênh vênh quá, trăng cũng mờ mịt tối
Đôi hàng thông trong những ngày gió thổi
Bạc mất màu, lá xơ xác… mong manh

Anh trở về, Đông se sắt khô hanh
Không hong nổi trái tim mình đang chết
Hạnh phúc nơi đâu ta tìm hoài mỏi mệt
Cút bắt được gì...khi em đã ra đi ???

Anh trở về, khi mỏi cánh thiên di
Gót thấp gót cao giữa đôi bờ mộng thực
Vết đau xưa vẫn hằn nguyên trong ngực
Khi gió trở mùa, tự… hoang phế phong rêu.


Nguyễn Đăng Thanh
 

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Thú đau thương

Thú yêu thương

Em hết yêu ta rồi có phải không ???
Băn khoăn quá chẳng có lời đáp lại
Thú yêu thương một mình ta trót dại
Với tay trơ gom ảo ảnh…chưa đầy....

Ta cắn cọng cỏ khô, xé bóng mình nát vụn
Cũng hoài công… em đi mãi chẳng về
Đời trượt dài trong cả những cơn mê
Thú đau thương một mình ta …say đắm!!!

Nguyen Dang Thanh

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Anh lạc mất anh!



Anh biết….
Chẳng bao giờ anh quên được em đâu
Dù có đôi khi cứ ngỡ lòng quên thật
Thời gian thoi đưa tháng ngày lẩn khuất
Mưa gió về,
trở dạ …đau
Anh đợi em trong kí ứa bạc nhàu
Rồi rưng rức rót vào thơ …ướt đẫm
Bóng em qua nghe chừng như rất chậm
Bỏ hoàng hôn rơi, níu gọi lũ chim về
Anh lạc mình, trong cả những cơn mê
Thoảng thốt gọi…đánh rơi hồn nơi đó
Cứ khật khưỡng , phía hoàng hôn gấc đỏ
Ngẩn ngơ đi, trong gió lạnh …Đông về !!!

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Chị !!!


Chị !!!

Ngày xưa chị thơ ngây
nét đẹp lúa đang thì con gái
Ngực vồng mùi hương cải
Thời gian trôi chẳng bao giờ trở lại
Mùa trôi, má hồng phai phôi
Chị níu tay
khi đời dần tuột
yêu thương mong manh
anh thì đi suốt
…chẳng về !!!
Chiến tranh dài lê thê
Mùa đông … tái tê thêm trên đôi môi người thiếu phụ
Con Sẻ nâu nép mình trên ngói cũ..
Ngày qua ngày
chị ngồi
xoắn tay vào cành liễu rũ
nhìn Mình…trôi...
Những cụ già nhìn chị thương vay
Những trai trẻ mới lớn ném cho chị cái nhìn… thèm khát
Những người đàn bà có chồng ra chiều dọa nạt
Chị đẹp
…. cho cả một lũ nghiêng say
Thế nhưng, đời chị không may
Eo hẹp lưng thon cũng chẳng còn tha thiết
yêu thương nơi đâu sao còn đi biệt…
không về !!!
Đêm
chị oằn mình trong những cơn mê
Nỗi khao khát âm thầm …
thì … đàn bà muôn đời ai chả thế
Chị tự cấu tim mình
cào nên ngực, những vết xước chẳng rõ hình hài
Rồi tự ngủ vùi mà chẳng cần ai ve vuốt.
Ta thương chị...
bấu từng khúc ruột
Chị thì chẳng mảy may...
Chị đợi Anh…
trải bóng mình trên Bãi Sông Hồng lộng gió
Những ngọn cỏ lau
Oằn
màu vàng võ
Chị xé tim mình
Nhoẻn nụ cười chẳng rõ
…buồn vui !!!

Nguyễn Đăng Thanh 2013
Là gì trong nhau??

Ta là gì mà nức nở trong nhau ?
Là khoảng trống chẳng lấp đầy nỗi nhớ

Em tìm về khoảng trời xưa màu tím
Hoàng hôn ơi..đã tắt lịm tự bao giờ
Đêm nghiêng mình soi bóng trong thơ
Bước chênh vênh trên dốc tình …sạt lở

Em nhặt tìm mảnh tình xưa vụn vỡ
Cứa vào Trăng chia hai nửa khoảng trời
Khoảng cho Anh, tình em đó chẳng vơi
Khoảng sót lại nhuộm hồn em ..tang úa.


Một anh chàng lắm tiền, nhiều của đến thỉnh giáo Ta
- Tại sao tôi độc bước trên những triền rong của cuộc đời ???
* Không !!!... anh không hề độc bước.
- Vì sao ???
* Vì cái bóng vẫn đi theo anh, nó in trên tường mỗi khi đêm về, nó theo từng bước anh đi khi nắng chiếu, nó chập chờn ma quái, nhảy nhót cùng anh khi ăn chơi ở những chỗ đẳng cấp, VIP...
*Như thế, anh đâu cô độc mà than thở .
- Nhưng tôi không muốn thế, tôi vẫn thấy cô đơn với cái bóng của mình..tôi ghét nó!!!
* Anh đừng ghét nó !!! Ta chậm rãi trả lời.
_ Tại sao chứ ??? Tôi không được quyền ghét chính cái bóng của mình sao ???
* Không…vì anh có biết chính cái bóng của anh, làm anh hả hê và tự nghĩ mình là một “VĨ NHÂN” ???

Nguyễn Đăng Thanh

Bảo Nam ....gần 5 tháng!

Mẹ ơi...con dứt bụi trần
Chợ đời mệt quá mấy lần hư hao
Con về ruộng lúa bờ ao
Nâng cành Sen trắng thả vào...thinh không!!!

 Ta như đứa trẻ nhìn đời
Dựa bên khung cửa ngắm thời gian trôi
Phù sinh một cuộc rong chơi
Nhục vinh để biết chơi vơi… chút mà!!!

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Ta về....(về lại blog)


Ta về thắp ánh lửa trời
Đạp mây bay hết nằm phơi…tim mình
Ta về ôm lấy cuộc tình
Soi qua đáy cốc giật mình…”rêu phong”

Ta về trong tiết lập Đông
Để nghe Trịnh hát biết lòng “Phôi pha”
Ta về chỉ một riêng ta
Con tim hóa đóa thế mà ..còn đau

Ta về tóc đã điểm màu
Đỏ đôi “Mắt lệ cho người” thương vay
Ta về rót vạn chén cay
Để tang Thu chết nhuộm ngày ….hư hao

Nguyễn Đăng Thanh 2013
(Cho những lối đi nay đã đầy…ngập cỏ)

Những ca khúc yêu thích “ Rêu phong”, “Phôi pha”, “ Mắt lệ cho người”
 

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

THU ....và Bạn





Đỏ vạt nắng chiều nhớ quắt quay
Bướm vàng chao cánh ngẩn ngơ bay
Nghe mùa thu chết trên lá úa
Muôn ngàn nhung nhớ hóa cơn say....
                               Nguyen Đang Thanh
…………….
Đối ẩm……
Thu xa khuất lòng còn đây nhung nhớ
Thu phai rồi lưu luyến mộng ngày xưa
Thu bảng lảng vòm trời xưa mưa gió
Thu buồn tênh, lá khóc hạt… đong đưa
                                      Ngoc Tuyền Hứa
Nhớ nhung chi cho một chút duyên thừa
Mùa đông đến phố mùa heo hắt gió
Chỉ riêng ta ôm niềm yêu chưa ngỏ
Tiếc lá vàng rơi ngập lối…. thu quen.
                                    Nguyen Dang Thanh
Thu chết nửa rồi anh có hay
Ngoài sân thềm nắng lá rơi đầy
Thẫn thờ độc bước trên đường vắng
Bỗng thấy đời mình tựa lá bay..
                                                      Trang Le
Ta đứng chờ em phố tắt ngày
Rượu tràn ta uống say – chưa say
Đường xưa mỏi gót đời phiêu dạt
Chỉ bóng ta về trong ….heo may
                                     Nguyen Dang Thanh
Thôi anh đứng đó để mà chi
Tình mình là thế mãi phân ly
Đời em- cánh bướm ngoài song cửa
Anh đợi mà chi chẳng ích gì???
                                                         Trang Le
Ta còn chờ mãi tình còn si
Trăm năm ta đợi biết có gì
Mùa thu tang trắng em đi mãi
Trăng gầy soi bóng …lệ hoen mi
                                        Nguyen Dang Thanh


Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Đoản khúc đêm



Người đi kẻ ở vấn vương
Tương tư chiều đổ yêu thương lặng thầm
Cuộn mình trước những thanh âm
Con tim gãy khúc trầm luân vô thường
Sương đêm phủ mọi nẻo đường
Vạc chao cánh mỏi cũng nhường đường bay.

Độc ẩm




Tri âm tìm mãi chốn nào
Lục trong đá sỏi đào vào biển sâu
Rượu nồng đã sẵn mấy bầu
Chỗ này thiếu bạn ở đâu chưa ngồi!!!
Rót cho nghiêng đổ một Tôi
Cho trăng khuất lối một tôi… đi về

Cho.. Thụy


Em tìm về trong một thoáng ngày xưa
Ký ức Nhớ - Quên giữa đôi bờ Hư - Thực
Chỉ thấy vẹn nguyên nỗi buồn sâu như vực
Vỡ vụn loang đầy…đau đớn hóa trăm năm

Ánh trăng soi chẳng đủ sáng chỗ nằm
Mùa thu trắng…đã rêu phong mấy độ???
Hãy quên em như anh chưa từng biết
Dù sáu năm hay cả một cuộc đời ….
                         Nguyen Đang Thanh SG 2013
(Cho những lối xưa nay đã đầy.... ngập cỏ)

Phía không em


Anh đi về phía khoảng tối mong manh
Tim trĩu nặng giữa hai bờ quên nhớ
Nỗi nhớ em cứ nghẹn từng nhịp thở
Nghe nỗi buồn như sóng vỡ rưng rưng

Đã bao lần anh cứ dặn thôi đừng…
Thương nhớ đến mối tình xa xưa ấy!!!
Ấp ủ chi bóng người xưa đến vậy
Để nghe hồn cứ mỏi gót… đi hoang

Đêm anh nằm nghe xót ánh trăng loang
Qua ô cửa chiếu muôn trăm mảnh vỡ
Thấy xót thương cho duyên mình đã lỡ
Khắc vết sẹo tình, đau đớn.... trái tim non
 
Nguyên Đăng Thanh SG 28.06.2013

Vô đề...




Ta yêu em cả những chiều ngược gió
Ôm vào lòng ngàn xác lá thu phong
Nguyện cùng  em qua những nẻo triền rong
Bên tự tháp bậc rêu phong thành cổ   
                               NDT 2013


Đàn bà 30


 
Em ba mươi giữa phố đông người lạ
Ngơ ngác tìm trong ánh mắt lạ xa
Nhặt nhạnh gì trên mỗi chốn ta qua
Khi anh mang cả…
những mùa thương xa ngái ???
Anh ra đi… bỏ mùa đông ở lại
Chăn gối lạnh tanh ân ái cũng phai mùi
Đáy lưng ong duyên phận có chắc vui???
Em khóc mướt thương dốc tình… sạt lỡ
                                          Nguyen Dang Thanh 2013


MẸ

MÙA CHO MẸ
Con về hương lúa ngát xanh
Đầm sen khoe sắc trong lành hồn quê
Ngỡ như nhân ảnh Mẹ về
Dang tay ôm trọn mọi bề …khổ đau




................

MẸ.........
Dáng Mẹ gầy những buổi chợ ngày đông
Mớ cải lá xoăn bởi gồng mình giá rét
Đứa con thơ giấc mơ đời quá chật
Nào dám nghĩ nhiều cho ước vọng non sông.


(VU LAN)

Nguyen Dang  Thanh .2013
Tháng 7 là khi đất trời vào Thu, là mùa Vu Lan...trong chớm lạnh của gió heo may đã thấy mẹ tẩn mẫn ngồi sàng đong những hạt gạo nắng mưa. Thương lắm...thu đẹp vì hanh hao những giọt nắng lặng thầm, bên dáng mẹ ngày xưa...vẫn gầy gò như cánh chim hồng hạc, nhưng tình mẹ thì vời vợi tựa sao trăng dịu mát cả ngân hà...  

Thu trắng...



Ta chờ trên lối ngập cỏ hoang
Mộ em nhuộm sắc lá Thu vàng
Trời chiều huyết đọng, loang màu tím
Thu chết ai người …đứng chịu tang ???
                     Nguyen Dang Thanh 2013
(Cho những lối xưa nay đã đầy ....ngập cỏ)

Đừng...


Đừng, đẩy em về phía không anh
Con tim chết biết lấy gì… mặc cả
Phố không anh Thu nhuộm vàng phiến lá
Chung một lối về cũng xa lạ thế sao???

Đừng bỏ em ở lại với niềm đau
Ngày chếnh choáng men say lời yêu tạm
Chẳng có anh nắng hồng thành mây xám
Con Trăng gầy chết một nửa hư hao

Đừng bỏ em giữa ngày gió lao xao
Cô chim sẻ hót cồn cào ...nỗi nhớ
Mái rêu nâu cũng cựa mình trăn trở
Mỏi phiến đời em hóa đá..ngu ngơ.

Nguyen Đang Thanh SG 2013
(Cho những trái tim đi qua miền đổ vỡ)

Bob được hai tháng bốn ngày tuổi!

Sau một thời gian vắng bóng  blog, đôi khi cũng thấy nhớ...muốn viết, muốn bình nhưng cuộc sống cứ cuốn trôi thời gian và cảm xúc.Hôm nay thư thả được một chút nên ẵm con lên chào Cô THỤY DU , cô VIOLET cùng anh TOM  và tất cả các cô chú anh chị nè....





Con cảm ơn tình cảm của các cô chú...BỐ sẽ quay lại BLOG trong một ngày gần đây.

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Cho con..Bảo Nam!!!

Khi Bố đợi để được gọi tên trong phòng chờ sanh ... 
Giây phút ấy là một thứ cảm xúc chạy dọc sống lưng mà không thể đặt tên nó là gì ?. Và cái khoảnh khắc ngắn ngủi khi cô Hộ lý yêu cầu lên nhìn mặt con để ký xác nhận. 
(Hôm nay con được 05 ngày tuổi rồi nè các cô chú ơi.....!!!)
Con nghiêng đầu mở mắt nhìn bố hay chỉ là cái phản xạ của đôi mắt trẻ thơ khi bắt gặp ánh sáng trắng của đèn Ne_ông từ căn phòng.
Bố cũng không chắc lắm.....
Nhưng rồi con mếu máo cái miệng chúm chím lại như cười....chỉ thế thôi mà làm Bố phải buông cây viết để dỗ dành con .Đó là điều thiêng liêng nhất mà đến ngày hôm nay Bố được trải nghiệm, thứ hạnh phúc ngọt ngào không thể gọi tên và chẳng điều gì đánh đổi được.
...Hạnh phúc đôi khi không hẳn là nhiều tiền và sự hào nhoáng mà thiên hạ ngoài kia đang tất bật.
Cứ cảm nhận cuộc sống đôi khi chỉ từ những khoảng khắc thoáng qua và ta bắt gặp!
Cảm ơn mẹ con cũng đã cố gắng hết sức có thể....

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

DENIM...học việc!!!!

Dạo này bận rộn vì  mải theo đuổi .....cái quần
Mong các bạn thông cảm..rồi LOVE  sẽ sớm trở lại một ngày gần nhất......















Mê gì không mê đi mê  quần..huhu

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

Thu đa tình....

Thu bỏ em giữa một ngày hắt gió
Để đi về dan díu với mùa đông
Đám lá thu nhạt bởi thiếu nắng hồng
Đang khô khốc dù sương đêm ướt cỏ

 
Em chếnh choáng soi bóng mình chẳng rõ
Mượn men nồng cho thỏa một cơn say
Em chờ gì mà khóe mắt em cay
Thu bỏ em đi là tình Thu... đã chết


Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Nghệ thuật NUDE- ART

Cảm tranh 1
                                                          *Tranh : TaThaiHiep (Bac Lieu) 
Da em phủ tấm lụa đào
Dáng nghiêng khuyết nửa lối vào thanh tân
Sương rơi đôi giọt trắng ngần
Để người quân tử bần thần xuyến xao….
                          Nguyen Dang Thanh
.................
Dáng hồng nghiêng một xôn xao ...
Thiên đường hạ giới ... nôn nao thế trần
Tay ngà che mộng bâng khuâng ...
Ngỡ hồn vương vấn mùa xuân mời chào
                          Thuy Lam Anh
.................
Sương rơi đọng giọt hồng đào
Mày nghiêng mắt thắm thanh tao lạ kì
Trong đành hanh thoáng nhu mì
Hớp hồn quân tử cuồng si...ánh nhìn
                                 Candy 
Cảm tranh 2

Em nằm như cõi mê cung
Đường cong khúc khủyu chập trùng đồi cao
Xoay nghiêng che khéo động vào
Soi mình mai mỉa Xuân nào xuân hơn.

                                    Nguyen Đang Thanh

     Tác phẩm : Soi bóng .Tác giả : Đặng Minh Tùng