Một anh chàng lắm tiền, nhiều của đến thỉnh giáo Ta
- Tại sao tôi độc bước trên những triền rong của cuộc đời ???
* Không !!!... anh không hề độc bước.
- Vì sao ???
* Vì cái bóng vẫn đi theo anh, nó in trên tường mỗi khi đêm về, nó theo
từng bước anh đi khi nắng chiếu, nó chập chờn ma quái, nhảy nhót cùng
anh khi ăn chơi ở những chỗ đẳng cấp, VIP...
*Như thế, anh đâu cô độc mà than thở .
- Nhưng tôi không muốn thế, tôi vẫn thấy cô đơn với cái bóng của mình..tôi ghét nó!!!
* Anh đừng ghét nó !!! Ta chậm rãi trả lời.
_ Tại sao chứ ??? Tôi không được quyền ghét chính cái bóng của mình sao ???
* Không…vì anh có biết chính cái bóng của anh, làm anh hả hê và tự nghĩ mình là một “VĨ NHÂN” ???
Nguyễn Đăng Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét