Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Anh lạc mất anh!



Anh biết….
Chẳng bao giờ anh quên được em đâu
Dù có đôi khi cứ ngỡ lòng quên thật
Thời gian thoi đưa tháng ngày lẩn khuất
Mưa gió về,
trở dạ …đau
Anh đợi em trong kí ứa bạc nhàu
Rồi rưng rức rót vào thơ …ướt đẫm
Bóng em qua nghe chừng như rất chậm
Bỏ hoàng hôn rơi, níu gọi lũ chim về
Anh lạc mình, trong cả những cơn mê
Thoảng thốt gọi…đánh rơi hồn nơi đó
Cứ khật khưỡng , phía hoàng hôn gấc đỏ
Ngẩn ngơ đi, trong gió lạnh …Đông về !!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét