Mùa đông
Người bỏ tôi đi giấu mùa Thu mất biệt
Sót chút lá vàng run rẩy, đã nhàu phai
Phố chìm sâu trong một giấc ngủ dài
Đôi Sẻ Nâu rúc mình trên … mái ngói
Đông đã về, giận gì sao chẳng nói
Cho nắng ngập ngừng lưu luyến chân đi
Hạnh phúc ơi... ta chẳng biết nói gì
Người bỏ tôi, biết lấy gì …thắp lửa
Chút heo may cũng về theo ngang cửa
Để đôi chim trong gió đã… lạc bầy
Chiếc lá vàng theo ngọn gió xa cây
Thêm hun hút nỗi buồn sau… mắt Nắng
Nguyen Đang Thanh
Ten nhé, hehe
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaChẳng còn gì để ta nhớ nhau
Trả lờiXóaKhi mùa đi
Cuốn trôi theo tất cả
Chừa lại em một trái tim băng giá
Tựa cánh đồng trống hoác nỗi cô đơn
Dưới khoảng trời đầy bão gió mưa giông
Và con đường tung bụi mù dĩ vãng
Xòe đôi tay nâng niu từng giọt nắng
Hong khô nỗi buồn
Trong tiết lạnh sắt se
Tháng mùa này nắng cũng trốn nơi xa
Để lại em trong vô vàn buốt lạnh
Cùng tiếng biển khơi gầm gào gió lộng
Triều phong thổi về
Lạnh quá…
… hỡi lòng ơi!