Có một ngày anh thăm lại dòng sông
Tắm nước mát lúc gối chùn chân mỏi
Thấy bóng mình lòng ngu ngơ thầm hỏi
Đã mấy mùa mà tóc bạc phai sương ???
Anh đã đi quá nửa của đoạn đường
Còn tiếc nhớ một chút tình hạ cuối
Anh vẫn biết trái tim mình không tuổi
Bởi yêu người còn đó lắm tơ vương
Anh vẫn chờ em ở cuối con đường
Phố thân quen vẫn nồng mùi hoa sữa
Hãy quay về như chúng mình từng hứa
Cho hai nửa tim rời ghép lại....được tròn nguyên
Anh vẫn chờ em ở cuối con đường
Trả lờiXóaPhố thân quen vẫn nồng mùi hoa sữa
Hãy quay về như chúng mình từng hứa
Cho hai nửa tim rời ghép lại....được tròn nguyên.
Doc, ma thay Buon qua cau oi!!! Tieng goy duong nhu chi co minh nguoi goi nghe thay ma thoi...
NT ơi...nó chẳng buồn như cái lời bình của cậu huhuhuhu .Cậu làm tớ não hết cả ruột gan đây.Mà có khi như thế thật ấy nhỉ...tớ cũng vừa phát hiện ra.
Trả lờiXóaNhớ em lắm
Xóamà sao anh chẳng dám
Khi ngoài kia
Nắng đã ...cháy lên rồi
Những khát khao
cũng chỉ để..bèo trôi
Xuôi đi mãi
Phương trời xa tít tắp
Nhớ em lắm
Nhưng mà...thôi thinh lặng
Ngậm một đời
Mặn đắng...nỗi không em
Bấy nhiêu thôi
Tất cả đều mong manh
Lời em Hứa... chỉ còn là hư ảo
Mọi thứ vỡ nhòa
Hoen mờ vai áo
Có lúc nào
em chợt nhớ ...đến anh???
Bài thơ này mà được ngâm cùng với tiếng đàn bầu thì sẽ làm tin người ta rỉ máu đó Love ạ
Trả lờiXóaMiss thấy 1 anh chàng phong ba đây đó cùng với mối tình thời trai trẻ như ngẹn lại qua tim, khi đã trải qua quá nhiều sương gió lại nhớ đến hình bóng năm nào...lắng lại để nghe tiếng tơ lòng mình. Có lẽ là rất xót xa đấy.
Miss cảm nhận vậy đó, không biết là có giống như cảm xúc của tác giả không khi viết nên những vần thơ này...
Miss dành nhiều tình cảm cho nhân gian, cho những mảnh đời kham khổ bất hạnh... Tình yêu Miss dành cho cuộc đời luôn lấn chiếm tình yêu nam nữ nên đôi khi Miss không cảm nhận được cái hồn trong thơ tình của người viết. Miss chỉ nhìn theo khía cạnh "ngắm gió thả mây" thôi. hì hì
Miss sẽ còn học hỏi rất nhiều Love ạ
Thật ra LOVE cảm nhận Miss cũng rất nội tâm, có những ước muốn hoài bão,cũng nhạy cảm lắm nhưng cuộc sống làm bạn phải che bớt nó đi.Cuộc sống đôi khi ta cần chậm một chút để thấy mình nhẹ tênh, không sân si,chẳng ghanh đua và cũng chẳng cần phải cố chứng tỏ vẻ ngoài mình thật trau chuốt cho bệ vệ hoành tráng.Love thích sự tự do (nhưng lại trong giới hạn) ...nên còn đó đầy mâu thuẫn.Cảm ơn người có trái tim nhân hậu cho nhân gian như bạn...nơi nào đó: bạn bè láng giềng của chúng ta nhìn còn xót xa quá.
XóaLOVE chúc bạn luôn an nhiên và nhiều nghị lực nhé!!!
Miss cảm ơn Love rất nhiều...
XóaCó những điều giấu kín nhưng qua nhà Love lại bộc lộ lúc nào không hay. Có lẽ nó...gần gũi, Cho người ta cảm giác như...ở ngôi nhà của riêng mình Love ạ.
Đêm bình yên nhé Love
Anh chờ đợi điều gì cho cuộc tình chóng vánh
Trả lờiXóaThời gian trôi , anh nhìn lại
Phút bồi hồi
Anh bước đi , nơi cuối con đường
Khóe mắt cũng tan theo sương gió phủ đầy .
______________
Lần đầu xin chào anh ^ ^
Tự nhiên đọc bài thơ này DN lại nói ra những điều kì lạ này .
Ko hiểu nổi mình mất .
Cảm ơn DN đã ghé nơi này...chủ nhà đi vắng nên tiếp đãi hơi chậm.Rất vui được tiếp đón bạn.
XóaNhững điều bạn nói không kỳ lạ chút nào....LOVE thích.
Ngày bình yên đong đầy DN nhé!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa“Lời em Hứa... chỉ còn là hư ảo
Trả lờiXóaMọi thứ vỡ nhòa
Hoen mờ vai áo
Có lúc nào
em chợt nhớ ...đến anh???”
Không biết trên thế gian này có bao nhiêu lời hứa mà ngày mai biến mất như thể chúng chưa bao giờ tồn tại, hả anh?
Anh có đứng trên con đường ngày xưa
Nơi có gốc phượng già rực lên màu lửa hạ
Mỗi mùa về tiếng ve ru bản tình ca buồn bã
Lặng trong chiều
Anh khẽ nói: Chờ em!
Anh sẽ chờ em dù cho đến trăm năm
Em – Duy nhất của yêu thương và mãi mãi
Trên thế gian này
Ko biết có bao nhiêu lời hứa sẽ biến tan như chưa từng tồn tại?
Để nguời ta còn tin vào những lời hứa… gió bay
Nếu ko phải là 2 nửa tương thích thì người ta dù có yêu thương thế nào rồi cũng ko thể đi chung 1 con đường, phải ko anh?
em ah...có lẽ em sẽ đi xa ah??? Anh đọc lời bình mang mang đoán thế nên cũng buồn theo...
XóaANH VUI LẮM EM BIẾT KHÔNG?
vì cảm xúc nơi này đã gieo vào em sự đồng cảm khiến một bài thơ dài em làm cứ như mạch nước ngầm tự nhiên tuôn chảy,hay và đáng quý cho tâm hôn em.
Nơi có gốc phượng già rực lên màu lửa hạ
Mỗi mùa về tiếng ve ru bản tình ca buồn bã
Lặng trong chiều
Anh khẽ nói: Chờ em!