Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Cho con..Bảo Nam!!!

Khi Bố đợi để được gọi tên trong phòng chờ sanh ... 
Giây phút ấy là một thứ cảm xúc chạy dọc sống lưng mà không thể đặt tên nó là gì ?. Và cái khoảnh khắc ngắn ngủi khi cô Hộ lý yêu cầu lên nhìn mặt con để ký xác nhận. 
(Hôm nay con được 05 ngày tuổi rồi nè các cô chú ơi.....!!!)
Con nghiêng đầu mở mắt nhìn bố hay chỉ là cái phản xạ của đôi mắt trẻ thơ khi bắt gặp ánh sáng trắng của đèn Ne_ông từ căn phòng.
Bố cũng không chắc lắm.....
Nhưng rồi con mếu máo cái miệng chúm chím lại như cười....chỉ thế thôi mà làm Bố phải buông cây viết để dỗ dành con .Đó là điều thiêng liêng nhất mà đến ngày hôm nay Bố được trải nghiệm, thứ hạnh phúc ngọt ngào không thể gọi tên và chẳng điều gì đánh đổi được.
...Hạnh phúc đôi khi không hẳn là nhiều tiền và sự hào nhoáng mà thiên hạ ngoài kia đang tất bật.
Cứ cảm nhận cuộc sống đôi khi chỉ từ những khoảng khắc thoáng qua và ta bắt gặp!
Cảm ơn mẹ con cũng đã cố gắng hết sức có thể....